🇨🇳 Trác Châu – Cửa ngõ cố đô nơi văn học và Phật giáo giao thoa
🇨🇳 Trác Châu – Cửa ngõ cố đô nơi văn học và Phật giáo giao thoa
Chỉ cách Bắc Kinh chưa đầy hai giờ đồng hồ, Trác Châu (Zhuozhou) như một người hàng xóm trầm mặc, hiền hậu – nơi bạn có thể tìm thấy hơi thở của một cố đô xưa còn sót lại giữa vùng đất giao thoa giữa chính trị, văn hóa và Phật giáo. Không sầm uất như thủ đô, không trầm lặng như cổ trấn xa xôi, Trác Châu ở một vị trí rất đặc biệt: giữa quá khứ và hiện tại, giữa chất cổ điển phương Bắc và đời sống đương đại.
1. Một nhánh rẽ của kinh thành cũ
Trong lịch sử, Trác Châu từng là cửa ngõ phía nam bảo vệ Bắc Kinh thời nhà Đường, Tống và Minh. Dù không giữ vai trò trung tâm quyền lực, nhưng vùng đất này lại là nơi đóng quân, trấn giữ, và phát triển nhiều chùa chiền cũng như trường học – giúp lan tỏa văn hóa và Phật học từ trung tâm ra khắp miền Bắc.
Ngày nay, bước chân về Trác Châu là chạm vào tầng tầng lớp lớp ký ức cổ – từ cổng thành cũ, miếu thờ danh sĩ, đến những bức bia đá khắc bài văn, thơ, thư pháp đã ngả màu thời gian.
2. Khi văn học và Phật giáo cùng sống trong một không gian
Điều khiến Trác Châu trở nên đặc biệt không phải những công trình hoành tráng, mà là tinh thần văn học và tư tưởng Phật giáo ngấm vào từng mái đình, trang sách, ngọn đèn dầu.
- Nơi đây từng là quê hương và nơi lui tới của nhiều học giả Nho giáo thời cổ.
- Các chùa như Daxing và Longquan không chỉ là nơi tu hành mà còn là trung tâm phiên dịch kinh điển, viết sách, khắc gỗ cổ thư.
- Tại một số điểm như Đình Văn Từ hay Miếu thờ Khổng Tử địa phương, bạn sẽ thấy những bảng hiệu viết bằng thư pháp cổ, cùng các bức hoành phi kể chuyện về đạo đức, giáo lý, và những bài học xưa.
3. Những điểm dừng chân nên ghé
Chùa Long Tuyền (Longquan Temple): yên tĩnh, cổ kính, vẫn còn giữ nguyên không gian gỗ, sân vườn và lối kiến trúc thời Minh.
Miếu Văn Từ và Văn Miếu địa phương: nhỏ nhưng là kho lưu trữ văn chương cổ, nhiều bia đá khắc thơ, thư pháp cực kỳ độc đáo.
Cổng thành cũ và đoạn tường thành phía nam: phần còn sót lại từ thời nhà Tống, mang nét hoài cổ và bình dị.
Chợ quê Trác Châu cuối tuần: nơi người dân vẫn còn bán giấy viết thư pháp, trà cổ, đèn dầu – như thể thời gian chưa trôi qua.
4. Trác Châu – Điểm dừng của người yêu hoài niệm
Trác Châu không dành cho những ai vội vã. Nó giống như một đoạn văn cổ – không ngắn, không dài, nhưng đầy trầm tích. Ở đó, bạn không cần làm gì ngoài việc đi bộ chậm rãi, đọc một tấm bia cũ, nghe một ông lão kể chuyện xưa, và để lòng mình thấm dần vào không khí ấy.
Trong hành trình khám phá miền Bắc Trung Hoa, nếu Bắc Kinh là trung tâm, thì Trác Châu là ký ức ở ven rìa – nơi những nét đẹp tinh tế của một nền văn hóa lâu đời vẫn được gìn giữ qua từng viên gạch, từng trang sách và từng lời tụng niệm.
Đừng bỏ qua Trác Châu nếu bạn yêu văn hóa cổ, thích đọc lịch sử bằng mắt, tai và cả trái tim.
Until the next quiet journey,
Kim Ngân – storyteller & slow traveler