🇨🇳 Tây An – Khi mì Biang Biang không chỉ là món ăn, mà là câu chuyện viết bằng bột và ký ức trên bàn gỗ cổ
🇨🇳 Tây An – Khi mì Biang Biang không chỉ là món ăn, mà là câu chuyện viết bằng bột và ký ức trên bàn gỗ cổ
Có những món ăn không cần quá nhiều nguyên liệu cầu kỳ, không có cách trình bày hoa mỹ, cũng chẳng được phục vụ trong không gian sang trọng. Nhưng chỉ một lần ăn là nhớ, một lần nhìn là thấy lịch sử lặng lẽ đi qua tay áo người bán hàng rong, và một lần ngồi xuống là muốn biết nhiều hơn về những gì đã xảy ra quanh chiếc bàn gỗ cũ.
Mì Biang Biang – cái tên nghe như một tiếng gõ cửa vào thế giới cũ – chính là một món ăn như thế.
Tô mì nghe “biang” giữa lòng cố đô
Tây An, nơi từng là kinh đô của 13 triều đại Trung Hoa, là vùng đất mà đá cuội cũng biết kể chuyện, và ẩm thực là một phần không thể tách rời của dòng chảy lịch sử. Giữa chợ cổ, khu Hồi dân, hay những hẻm nhỏ quanh Đại Nhạn Tháp, người ta dễ dàng bắt gặp âm thanh “biang!” – tiếng mì được đập xuống thớt gỗ, kéo dài như một dải ruy băng, vừa dẻo vừa mịn, rồi được ném vào nồi nước sôi.
Chính tiếng đó đã đặt tên cho món mì có cái chữ viết phức tạp nhất Trung Quốc – Biang Biang 面.
Một món ăn, một ký ức thời khó
Mì Biang Biang ban đầu là món ăn của nông dân vùng Thiểm Tây – rẻ tiền, dễ làm, đủ no. Nhưng theo thời gian, nó trở thành một biểu tượng văn hóa: biểu tượng cho sự bền bỉ, giản dị, và cả chút khôi hài của người Tây An xưa.
Sợi mì rộng như thắt lưng, dài như con đường về quê, được chan nước sốt cay nồng từ dầu ớt, dấm chua, tỏi đập và rau thơm. Ăn một miếng là thấy cả vùng đồng bằng hoàng thổ, đất đỏ và gió khô, len lỏi trong vị cay và độ đàn hồi của sợi mì vừa mới rời tay người làm.
Khi món ăn trở thành lời kể
Người Tây An không chỉ ăn mì – họ kể mì. Từ cách chọn bột, nhào bột, kéo sợi đến cách dội dầu ớt đang nóng hổi lên mặt tô – mọi thứ đều có trình tự và một chút nghi thức. Ở đó, sự tôn trọng dành cho món ăn cũng là sự tôn trọng với ký ức tập thể.
Chữ “biang” quá phức tạp để viết, không ai dùng được trong tin nhắn, không có trong từ điển chính thức – nhưng lại được hàng nghìn người nhớ, truyền miệng, viết bằng tay lên tường quán mì, như một biểu tượng của cá tính vùng đất cố đô.
Một trải nghiệm du lịch không nên bỏ lỡ
Nếu có dịp đến Tây An, đừng chỉ ghé thăm Binh Mã Dũng hay Trường An cổ kính – hãy dành một buổi chiều, ngồi giữa chợ Hồi, gọi một tô mì Biang Biang nóng hổi, nghe tiếng kéo mì “biang!” vang lên giữa tiếng người rao hàng, và để hương vị cay nồng, dai dẻo ấy kể cho bạn nghe một Tây An rất khác: mộc mạc, nồng hậu và không phô trương.
Mì Biang Biang không phải là món cao lương mỹ vị. Nhưng nó là thứ ẩm thực sinh ra từ cuộc sống, lớn lên cùng thời gian và lặng lẽ lưu giữ văn hóa một vùng đất từng là trái tim của Trung Hoa cổ đại.
Có những chuyến đi bắt đầu từ ga tàu hay sân bay. Nhưng cũng có những chuyến đi bắt đầu chỉ bằng một tô mì. Và đôi khi, những chuyến đi như thế lại đáng nhớ hơn rất nhiều.
With warmth and wonder,
Kim Ngân – travel storyteller & food chronicler